Bướm em ướt như này đã đủ làm cho anh sướng chưa, cạnh giường em nó, để em nó khỏi hốt hoảng và cũng để tỏ rõ sự trong sạch của mình, hai anh để nguyên ngọn đèn lớn và chỉ loáng cái đã
gối đầu lên cánh tay ngáy ngủ, chả hiểu hai anh mơ hay nghĩ gì mà miệng hé hé cười, tươi như cánh hoa vừa nở, đêm trôi đi lặng lẽ, thỉnh
thoảng có tiếng em nó loạt xoạt trở mình mà hai anh chẳng hay gì ráo, chỉ khi nghe lịch kịch tiếng chân tìm guốc, beeg hai anh mới choàng dậy
thì gặp em nó đang sắp sửa đi đâu, hai anh hỏi em nó thì em nó bảo: hai anh cứ ngủ đi, em nó cần đi sau một tí, chực nhớ…